TRỞ LẠI BAN MÊ
Trở lại Ban Mê một sáng sớm
mai hồng.
Rừng chưa thay lá rừng có
nhớ ta chăng
Qua bao nhiêu đoàn tình, Từ
khi nghe trong hồn mình
Giắc mộng ngọt ngào môi
thơm.
TRở lại Ban Mê Phượng vỹ vẫy
ta chào
Dù cho mưa bão, hạ vẫn trắng
như xưa
Mây bay qua mặn nồng, và
hôn lên môi phượng hồng
Núi đồi miệt mài ươm mơ.
Trăm nhớ thương rộn ràng
Ngồi bên suối nghe thu
sang.
Mơn trớn ru nồng nàn, cùng
ta hát câu yêu thương.
Nhưng ai đâu ngờ rằng, một
chiếc bóng bơ vơ
Đêm khuya trong mộ sầu, nằm
xõa tóc bơ vơ.
Trở lại Ban Mê mòn dấu bước
chân đời.
Hồn nghê như sóng hồn chắp
cánh lênh đênh
Cơn phong ba ngàn trùng
Còn vây quanh ta một miền.
Cúi đầu gọi người yêu
thương.
TRở lại Ban Mê ngời nắn
nót cung đàn
Từ trong tê buốt dòng máu
nóng xanh xao
Xa xưa em en hề, làn hương
liêu trai chợt về
Tiếng vọng thật buồn Ban
mê.
NHỮNG
TỐI HOA XƯA.
Năm mười mười lăm hai mươi
Tôi che mắt kiếm em cười rất
trong
\Con trắng sớm biết mặn nồng
Bay Ngang một sợi tơ hồng
như mơ
Thương em xé vở học trò
Ban khuya cắn bút làm thơ
tỏ tình
Trên dòng lục bát mông mênh
Gội mưa về nắng hồn nhiên
ngủ vùi
Năm mười mười lăm hai mươi
Có người xanh tóc yêu người
tóc xanh.
SUỐT
ĐỜI LANG THANG.
Em đi giữa phố che mưa
Mắt xanh nũng nịu gió đùa
áo bay
Tôi đi bước ngắn bước dài
Bước cao bước thấp bước
hoài dưới mưa
Coi như lần trở lại này
Con chim xanh vỗ cánh bay
lên trời
Bên hàng lá ngủ chơi vơi
Treo nghiêng chiếc bóng bồi
hồi phố khuya.
HÁT
CHO ĐÔI CHIM QUYÊN
Cuộc đời là chuỗi lầm than
buồn,
Mặt trời là bóng oan
khiên,
Loài người tìm đến trời
thương nhớ,
Bồi hồi ngày tháng trích
tiên.
Đêm yêu u - mê đêm mù lòa
Đêm mưa giông, đêm điên cuồng.
Đêm thanh-thiên thân quen
giọt buồn
Đêm hoang mang giết hồn
ta.
Hát khúc ca đêm tình nồng.
Đàn hòa âm thiết tha
Cùng đùa vui dưới hoa
Cho nhau những phút qua
mau.
Vùng trời hạnh phúc thần
tiên này,
Vùng ngọt ngào bóng chim
Quyên
Vùng trời rợp bóng hồn
nhiên đó,
Tràn đầy hạnh phúc với ta.
Như chim xanh bay đi tìm
đàn,
Chim bay lang thang lên
ngàn.
Sao em không vui em lại sầu
Khi đôi ta đã gần nhau.
CÁI
HẸN ĐẦU
Trời mưa, xin trời đừng
mưa.
Chắp tay tôi lậy trời chừa
bọn tôi.
Trời mưa ! xin trời đừng
mưa,
Bay đi mây vội vàng rơi
sao đành.
Cho tôi vầng nắng long lanh,
Để tôi cái hẹn hò xanh
gương trời.
Chiều nay một buổi chiều
thôi.
Chiều nay một buổi chiều
thôi,
Bóng người rợp lấy bóng
tôi tuyệt vời,
Bóng người rợp lấy bóng
tôi tuyệt vời,
tuyệt vời chiều nay.
Trời mưa! trời mưa? ôi
thôi rồi, thôi rồi,
Lệ trời như nước mắt tôi
chan hòa.
Thôi rồi, thôi rồi,
Lệ trời như nước mắt tôi
chan hòa.
Đoàn Văn Khánh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét